Từ ‘chuyến bay giải cứu’, nhìn lại ‘chống phá’ và ‘thủ đoạn’

Cựu quan chức Hà Nội Chử Xuân Dũng trong phiên tòa hôm 18/7/2023 ở Hà Nội.

Quyết định đóng không phận đã trao thẩm quyền xem xét – phê duyệt việc thực hiện các chuyến bay đến Việt Nam vào tay năm bộ (Ngoại giao, Công an, Quốc phòng, Y tế, Giao thông vận tải).

Tờ Công An Nhân Dân (CAND) vừa cảnh báo việc “lợi dụng việc xét xử vụ án ‘giải cứu’ để chống phá đảng, nhà nước” và “đòi hỏi mỗi người phải luôn nâng cao cảnh giác, đấu tranh với các âm mưu, thủ đoạn, xuyên tạc phá hoại công cuộc phòng, chống tham nhũng, tiêu cực, không để bị lôi kéo, kích động, biến thành những con rối”. Có lẽ chỉ “báo chí cách mạng” ở Việt Nam mới dám “đòi hỏi” như vậy (1)!

Cứ như nhận định của tờ CAND thì bất kỳ ai nêu cảm nhận về những thông tin có liên quan đến việc tổ chức hoạt động “giải cứu” những người Việt bị mắc kẹt ở ngoại quốc khi COVID 19 trở thành đại dịch toàn cầu và những tình tiết đã cũng như đang diễn ra tại pháp đình – nơi xét xử 54 cá nhân dính líu đến vụ án “giải cứu” – đều là “lợi dụng” hoặc để bị... “lợi dụng” nhằm... “hạ uy tín, phủ định vị trí cầm quyền, vai trò lãnh đạo của đảng, làm lung lay quyết tâm của đảng, nhà nước và nhân dân ta trong đấu tranh phòng, chống tham nhũng”. Chưa kể đó còn là... “lợi dụng những hạn chế trong đấu tranh phòng, chống tham nhũng của ta để kích động, hỗ trợ các phần tử phản động trong và ngoài nước gia tăng hoạt động chống phá tinh vi, xảo quyệt hơn, từ đó tác động để cán bộ, đảng viên ‘tự diễn biến’, ‘tự chuyển hóa, dẫn đến nguy cơ tự sụp đổ từ bên trong”.

Nhận định của tờ CAND khiến kẻ viết bài này nhớ tới facebooker Nguyễn Viết Sơn... Ngày 9/2/2020, chính quyền Việt Nam tổ chức chuyến bay “giải cứu” đầu tiên – điều động một chiếc Airbus loại A321 của Vietnam Airline sang Trung Quốc, đưa 30 người Việt đang kẹt tại Vũ Hán về nước (2). Ngay sau đó, ông Nguyễn Viết Sơn viết như thế này trên trang facebook của ông...

“Ngạo nghễ Việt Nam”. Hãy nhìn trực diện chiếc máy bay Airbus 321 của Hãng Hàng không quốc gia Việt Nam để thấy được sự ngạo nghễ ấy! Bay thẳng vào tâm dịch để đón 30 công dân của mình về nước chăm sóc! Chỉ có thể là Việt Nam! Trong tất cả các mối quan hệ, có lẽ chỉ có bậc làm cha, làm mẹ mới có thể lo lắng, cưu mang những đứa con đi làm ăn xa xứ của mình với tất cả tình cảm yêu thương, tinh thần trách nhiệm và sự hy sinh lớn lao đến như vậy. Tự hào chính phủ Việt Nam! Tự hào dân tộc Việt Nam! Tự hào tình người Việt Nam!... Lũ “dân chủ”, phản động vẫn thường rao giảng rằng: Đừng nghe những gì cộng sản nói. Hãy nhìn những gì cộng sản làm... hãy tự lấy tay chọc nát lỗ tai mình và mở to mắt ra mà chứng kiến sự ngạo nghễ đầy nhân văn của cả một dân tộc được lãnh đạo bởi đảng cộng sản (3).

Nếu bây giờ – lúc công an nhân dân, viện kiểm sát nhân dân, tòa án nhân dân đã và đang cùng nhau vén tấm màn che hậu trường hoạt động “giải cứu” lên cho thiên hạ thưởng lãm - ông Nguyễn Viết Sơn mới đưa “Ngạo nghễ Việt Nam” lên mạng xã hội thì việc diễn đạt nội dung y hệt như thế để ca ngợi... “sự ngạo nghễ đầy nhân văn” có phải là... “âm mưu, thủ đoạn xuyên tạc phá hoại công cuộc phòng, chống tham nhũng, tiêu cực ” chăng?

***

Chính quyền Việt Nam ra lệnh đóng không phận vào tháng 3/2020 và đến tháng 2/2022 mới mở lại không phận cho các chuyến bay thương mại đến và đi một cách bình thường. Quyết định đóng không phận đã trao thẩm quyền xem xét – phê duyệt việc thực hiện các chuyến bay đến Việt Nam vào tay năm bộ (Ngoại giao, Công an, Quốc phòng, Y tế, Giao thông vận tải). Đại diện của cả năm bộ cùng đem “quyền hạn” trong phạm vi trách nhiệm của mình ra bán nhưng chỉ mới có viên chức đại diện cho bốn bộ bị truy cứu trách nhiệm hình sự, riêng Bộ Quốc phòng vẫn “thủ khẩu như bình”, chưa nói gì về việc điều tra – xử lý những viên chức “nhúng chàm”. Ai lựa chọn những cá nhân nay là bị cáo và trao quyền lực vào tay những cá nhân ấy? Tại sao tất cả cùng lấy công quyền làm phương tiện cưỡng đoạt tài sản của đồng loại đang trong thảm nạn?

Tờ CAND cho rằng không thể “đánh lận hiện tượng để quy kết bản chất”, không nên “suy diễn thành lỗi hệ thống”, không được “vẽ lên một bức tranh xám xịt về thực trạng xã hội Việt Nam dưới chế độ XHCN do đảng CSVN lãnh đạo” nhưng nếu không thể, không nên, không được như thế thì vì sao chẳng có cá nhân nào được đảng CSVN lựa chọn để tham gia lãnh đạo xứ sở này, dân tộc này khi tham gia vào việc tổ chức hoạt động “giải cứu” trong sạch? Vì sao bên cạnh “giải cứu” còn có “Việt Á” chưa kể vô số chuyện “kinh thiên, động địa” khác? Ai vẩy bùn lên bức tranh màu hồng “Ngạo nghễ Việt Nam” mà facebooker Nguyễn Viết Sơn vừa vẽ, vừa tô? “Các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị” đâu có “tài tình, sáng suốt” đến mức “gây hoài nghi trong nhân dân vào các cấp lãnh đạo, hệ thống chính trị từ trung ương đến cơ sở”.

Theo tờ CAND, bất kể thế nào thì việc tổ chức hoạt động “giải cứu” vẫn “thể hiện tính nhân đạo của đảng, nhà nước ta luôn quan tâm tới công dân Việt Nam ở nước ngoài” và “được thế giới công nhận là ‘hình mẫu’ nhân văn, nhân ái, thể hiện bản chất chế độ xã hội mà không phải quốc gia nào trên thế giới cũng có thể làm được trong bối cảnh đại dịch COVID 19”. Diện mạo của đảng nào, bản chất của nhà nước nào cũng do các thành viên của đảng đó, nhà nước đó phác họa và thể hiện. Vụ án “giải cứu” có... “nhân đạo” không? Vì sao những người Việt mắc kẹt ở nước ngoài và thân nhân của họ liên tục kêu cứu về chuyện bị bắt chẹt khi muốn hồi hương suốt hai năm mà “đảng, nhà nước ta” không đáp ứng? Nếu thật sự “quan tâm tới công dân Việt Nam ở nước ngoài”, thật sự “nhân văn, nhân ái” thì “giải cứu” đâu có trở thành đại án.

Khi biện bạch cho “đảng, nhà nước ta”, tờ CAND có vài điểm đúng nhưng theo hướng ngược lại. “Giải cứu” đúng là “hình mẫu và “thể hiện bản chất chế độ xã hội mà không phải quốc gia nào trên thế giới cũng có thể làm được trong bối cảnh đại dịch COVID 19”. Tuy cũng lúng túng và khốn khổ vì đại dịch COVID 19 nhưng sau đại dịch này, không quốc gia nào trên thế giới có những đại án như “giải cứu” và “Việt Á”.

Công cuộc phòng chống tham nhũng đã được triển khai vài thập niên nhưng kết quả chỉ là những đại án mà sự táo tợn, mức độ càn rỡ càng ngày càng trầm trọng, tại sao không được “hoài nghi về quyết tâm chống tham nhũng của đảng và nhà nước ta hiện nay”? Tại sao công dân Cộng hòa XHCN Việt Nam không được hoài nghi dù họ không phải là nô lệ? Tại sao “quần chúng nhân dân” phải “đoàn kết với cán bộ, đảng viên” phải “đồng thuận” với thể chế đã, đang góp phần tạo ra bị cáo của hàng loạt đại án tham nhũng?

Chú thích

(1) https://cand.com.vn/Chong-dien-bien-hoa-binh/thu-doan-loi-dung-phien-toa-xet-xu-vu-an-chuyen-bay-giai-cuu-de-chong-pha-dang-nha-nuoc-i701075/

(2) https://thanhnien.vn/chuyen-bay-dac-biet-cho-30-cong-dan-viet-nam-tu-vu-han-ve-san-bay-van-don-185924043.htm

(3) https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=pfbid0ZGcN8VdD82KFXJamdqHXCmirXHuMzCvpvfBDyyFcB7XrmiFrPLn5Yp9Fv8Zsu245l&id=100059910855657

(4) https://thanhnien.vn/vu-chuyen-bay-giai-cuu-co-dau-hieu-nhan-hoi-lo-tai-bo-quoc-phong-185230404165154679.htm